Trưởng bối và thanh niên đều ai làm việc nấy, một nhóm năm người nói đủ chuyện trên trời dưới đất mãi cho tới giờ cơm, Hạ Dĩ Đồng vẫn chưa quen nên chủ yếu ngồi nghe, tạo nên hình tượng một vị khách nho nhã điềm tĩnh, Liễu Tranh hơi chút lại nói lớn, anh họ và chị họ sẽ cầm tay Hạ Dĩ Đồng rồi cười với cô: "Em nhìn đây, chị dâu em bằng tuổi em nhưng lại trưởng thành và điềm tĩnh hơn em nhiều. Em có thấy xấu hổ không?"
Liễu Tranh có xấu hổ hay không thì Hạ Dĩ Đồng không biết, nhưng Hạ Dĩ Đồng xấu hổ, xấu hổ không nói lên lời, Lục Ẩm Băng ngồi bên cạnh xem trò vui. Hạ Dĩ Đồng bực tức trong lòng, lén chọc vào eo Lục Ẩm Băng, cô mới "lạm quyền" nói vài câu giảng hòa, "Đừng trêu ẻm nữa, da mặt ẻm mỏng."
Nhìn xem, có khác gì bạn gái hàng fake không.
Sau bữa cơm, Liễu Tranh đề xuất trò chơi giải trí quốc dân phù hợp với mọi lứa tuổi – chơi mạt chược, nhưng ở đây có năm người nên sẽ dư một, không chờ mọi người bàn bạc, Hạ Dĩ Đồng đã đánh bài chuồn, giải thích rằng cô không giỏi chơi trò này, nên chỉ cần nhìn Lục Ẩm Băng chơi là được.
Lục Ẩm Băng nói: "Để chị dạy em chơi." Sau đó cưỡng chế ấn Hạ Dĩ Đồng ngồi vào chỗ, chống một tay lên mép bàn mạt chược, tay kia bao lấy Hạ Dĩ Đồng, tạo thành tư thế thân mật, ba người anh chị em họ kia phàn nàn không chấp nhận bát cơm chó này, Lục Ẩm Băng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/2053321/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.