Dần quen với cuộc sống trong bệnh viện, dù giữa đêm hay nghe thấy giọng ca yêu nước của anh trai tầng trên, dù bệnh ảo tưởng hay tình trạng chống đối uống thuốc, trong hành lang thỉnh thoảng lại có cảnh bệnh nhân đuổi đánh bác sĩ, sau đó bị bảo vệ cưỡng chế đưa về phòng bệnh, đủ thứ chuyện xảy ra ở cái khu bệnh viện này.
Nhưng trong phòng bệnh lại có một thiên thần lui tới, bé gái theo Lục Ẩm Băng học vẽ tranh, vẽ hai đôi cánh thiên thần màu trắng. Những lúc ra ngoài kiểm tra tâm lý định kỳ, Lục Ẩm Băng hay bịa chuyện thành chắc chắn là do bản thân xinh đẹp nên mới thu hút bé gái đó lại gần, đương nhiên ngoài miệng Hạ Dĩ Đồng đều là đúng đúng đúng, bạn gái mình nói cái gì cũng đúng.
Có một thứ khiến cho Lục Ẩm Băng cảm thấy tuyệt vọng, chính là bệnh nhân giường số ba Lục Linh Quân, một chút dấu hiệu chuyển biến tốt cũng không có, nghe bác sĩ nói, Tết mẹ nàng đón nàng về nhà, ngày đầu năm mới đã trả lại, tay còn phải băng bó, mắt sưng lên vì khóc.
Không phải chuyện gì mong muốn cũng sẽ tốt đẹp theo thời gian, một cái ôm ấm áp đến đâu cũng không thể sưởi ấm được trái tim người bệnh, nhiều khi chúng ta chỉ có thể bất lực đứng nhìn mọi thứ phát triển theo chiều hướng không mong muốn.
Hạ Dĩ Đồng ở đoàn làm phim, mọi thứ đều thuận lợi, trước khi tới đây cô như miếng bọt biển quắt queo, giờ mang theo nhiệt huyết bừng bừng, điên cuồng tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/2053319/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.