Năm đầu tiên hai người ở cùng nhau trôi qua trong một sự ấm áp và yên tĩnh, không có bất cứ người nào quấy rầy bọn họ, sau khi ăn xong sủi cảo, hai người cuộn mình trên sofa, vừa xem đêm hội liên hoan tết âm lịch, vừa chờ đêm giao thừa.
Đón giao thừa là truyền thống nhà cũ Vân Cẩm Thời, không biết nơi khác có phải cũng như vậy hay không, mọi người phải cùng nhau đợi cho đến mười hai giờ đêm, đợi cho đến lúc tiếng chuông mười hai giờ vang lên, lại ra cửa đốt một tràng pháo.
Đến khi đốt pháo xong là có thể trở về ngủ, sáng sớm ngày thứ hai còn phải đi chúc tết, có lẽ trẻ con thích nhất là ngày này, bởi vì đến ngày này bọn chúng có thể thu hoạch một số tiền mừng tuổi đối với một đứa trẻ mà nói là vô cùng nhiều.
Những món ăn vặt đồ chơi trước đây thấy mà thèm nhưng lại không mua nổi, cuối cùng cũng có cơ hội có thể có được.
Trong nhà Vân Cẩm Thời không có thân thích gì có thể đi, bởi vậy sáng sớm ngày thứ hai có thể ngủ đến thỏa mãn, nhưng không ngờ ngày đầu năm mới Du Lê đã tới cửa, gõ cửa ầm ầm, hai người trong nhà đều vẫn chưa tỉnh ngủ, mặc đồ ngủ mang dép lê mơ mơ màng màng mở cửa cho cô.
Phát hiện người đứng ở cửa là Du Lê, oán niệm Vân Cẩm Thời bộc phát: "Nếu tôi nhớ không nhầm hôm nay là ngày đầu năm mới."
"Sao lại dùng loại ánh mắt này nhìn tôi chứ, tôi đây không phải lo hai người các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-noi-co-ay-khong-co-doi-tuong/455832/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.