Đã rất lâu Vân Cẩm Thời không trộm lười biếng như vậy, không quan tâm đến chuyện gì khác ngủ một giấc đến khi mặt trời lên cao, loại cảm giác này quả thật rất kinh ngạc, cuối cùng đánh thức cô từ trên giường chính là cơn đói.
Đáng tiếc nguyên liệu nấu ăn đêm qua đã ăn sạch cả rồi, cho dù là đói bụng rời giường cũng phải mua đồ ăn, Vân Cẩm Thời lăn lộn hai vòng trên giường, hiếm khi lộ ra tính trẻ con, lăn lộn xong cô trầm tư một lúc, ôm Đường Đường bên cạnh còn chưa rời giường: "Hôm nay chúng ăn ở ngoài nhé?"
Hôm nay Đường Đường thức dậy cũng khá muộn, chủ yếu là vì hôm qua chuyển nhà mệt mỏi, hai người đều ngủ rất trầm, ai cũng không muốn dậy, hơn nữa sau khi ngủ một đêm, sự mỏi mệt trên cơ thể tuy rằng đã giảm bớt rất nhiều, nhưng vẫn cảm giác có chút bủn rủn.
Cho dù là Đường Đường ngày thường rất chịu khó, nghe được đề nghị của Vân Cẩm Thời cũng gật đầu như gà mổ thóc.
Hai người vui sướng đạt được nhận thức chung, thay xong quần áo thì ra cửa, thời gian trước Vân Cẩm Thời nhận được thù lao đóng phim, vì vậy mà dư dả hơn nhiều, hai người mua không ít quần áo treo vào tủ quần áo, trước khi ra ngoài chọn lựa một chốc, sau lại vì quá đói, không thể chọn lâu, nhanh chóng ra ngoài.
Hôm nay Vân Cẩm Thời mặc chính là áo len do Đường Đường đan, bên ngoài khoác một chiếc áo lông màu trắng, kiểu dáng đơn giản, nhưng dáng người và khuôn mặt đều đẹp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-noi-co-ay-khong-co-doi-tuong/455831/chuong-54.html