Khi thượng đế đóng một cánh cửa của một người, có thể sẽ mở ra một cánh cửa sổ cho người đó, tuy rằng Đường Đường là một cô gái ngốc, nhưng dường như cô ấy có thiên phú khác ở phương diện nhận biết tâm trạng con người.
Ví dụ như giờ phút này, rõ ràng cô ấy cảm nhận được dục vọng Phong Tuyết không giấu được.
Vân Cẩm Thời và Phong Tuyết hàn huyên rất nhiều rất nhiều, đương nhiên đa phần đều là chuyện công việc, trong lúc đó hai người bọn họ cứ ngắt quãng mà uống không ít rượu, Phong Tuyết luôn sẽ không biến sắc rót đầy cho Vân Cẩm Thời, hơn nữa lúc nãy Vân Cẩm Thời đã uống không ít với Du Lê, ngay cả khi cô có tửu lượng tốt, đến cuối cùng cũng có chút say.
Nhưng Vân Cẩm Thời Thời không phóng túng để bản thân say hoàn toàn, dù sao lúc về còn phải đỡ Du Lê nữa, không thể chuyện gì cũng làm phiền Phong Tuyết.
Bởi vậy đến khi một hàng bốn người đi ra bắt xe, không đến mức xuất hiện hai con ma men, Phong Tuyết dìu Du Lê lên xe trước, sau đó mới nói: "Đến nhà cô trước rồi tôi lại về, dù sao tôi cũng đã xong vai, không vội về, nhưng cô thì không giống, ngày mai cô còn phải đi làm sớm."
"Rõ ràng là tôi mời cô ăn cơm, cuối cùng còn phải làm phiền cô đưa tôi về." Vân Cẩm Thời có chút áy náy nói: "Tôi nhất thời không kiềm chế được bản thân, uống có hơi nhiều."
Tâm trạng cô không tốt, bình thường rất ít khi phóng túng để bản thân uống nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-noi-co-ay-khong-co-doi-tuong/455807/chuong-30.html