Trong một tuần tiếp theo, Vân Cẩm Thời cũng không có tiến triển bao nhiêu, dù sao Văn Tư Kỳ cũng là một người phụ nữ rất cẩn thận, nhưng cô cũng không nôn nóng, chỉ tuần tự quay những phân đoạn của bản thân.
Phong Tuyết hết vai khá sớm, dù sao phần diễn của cô ta chỉ là dạng nữ ba nữ bốn mà thôi, sau sự kiện kia khoảng nửa tháng, cô ta liền thành công đóng máy.
"Khi nào thì trở về?"
"Sáng mai lên máy bay, buổi tối muốn cùng nhau ăn một bữa không?" Phong Tuyết thấp giọng hỏi.
"Có thể chứ, tôi mời cô nhé?" Vân Cẩm Thời vẫn có chút áy náy với cô ta: "Chỉ có cô, tôi, Đường Đường."
"Được." Phong Tuyết cười khẽ, đổi trang phục xong: "Tôi với Đường Đường chờ cô bên cạnh."
Vân Cẩm Thời vẫn còn không ít phân đoạn phải quay, có lẽ công việc hôm nay phải đến sáu bảy giờ mới kết thúc, Vân Cẩm Thời gật đầu, sau đó bị Mạnh Thiệu Kỳ gọi đi.
Phong Tuyết và Đường Đường cùng ngồi trong một góc, Phong Tuyết cầm quả táo, dùng dao gọt vỏ từng chút một, Đường Đường ôm con gấu nhỏ được Vân Cẩm Thời mua cho ngồi bên cạnh, ngoan ngoãn cực kỳ.
Sau khi Phong Tuyết gọt vỏ xong bèn cắt quả táo thành từng khối nhỏ, đặt trong chiếc bát nhỏ để Đường Đường ghim ăn, lúc đối diện với người lạ Đường Đường vô cùng ngại ngùng, kể ra cũng kỳ lạ, Phong Tuyết không thân thiện với đa số mọi người, nhưng lại rất dịu dàng với cô ấy.
Nhưng loại dịu dàng này không phải bởi vì thích cô ấy, mà giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-noi-co-ay-khong-co-doi-tuong/455806/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.