Vào ngày đông chí năm ấy, tuyết rơi xuống dày đặc che phủ cả lối đi.
Dòng người vội vã chạy về nhà cùng gia đình, chẳng ai quan tâm ở ven đường có một cô bé quần áo tả tơi ngồi chụm đầu vào chân, thân thể run lẩy bẩy.
Lúc này, một người đàn ông trung niên đi qua. Nhìn thấy cô bé, ông vội sai người mua một cái áo khoác cho trẻ con.
"Lạnh như vậy sao cháu lại ngồi ở đây? Không về nhà cùng gia đình à?"
Nghe có người nói chuyện với mình, cô bé ngước mặt lên, lắc đầu. "Cháu... cháu không có gia đình."
Nghe vậy, ông lại hỏi: "Vậy cháu muốn có cùng ta tạo một gia đình không?"
Trời lạnh khiến giọng cô khàn đi. "Có... có thể sao?"
Ông xoa đầu cô bé, mỉm cười: "Có thể chứ. Đi thôi."
...
Về đến biệt thự, cô ngước mặt lên thì thấy một cậu bé đang đứng ở ban công nhìn chằm chằm xuống.
Người đàn ông cười cười vẫy tay. "Minh Vũ, cô bé này sau này là em gái con, tên là... Hải Đường, Lâm Hải Đường."
Cậu bé không nói lời nào liền rời đi. Ông sợ cô bé nghĩ nhiều, vội xoa đầu cô an ủi: "Nhìn nó vậy thôi chứ nó dễ sống chung lắm."
"Dạ vâng."
"Vài ngày nữa ta sẽ huấn luyện cho cháu."
Hải Đường ngơ ngác hỏi: "Huấn luyện gì ạ?"
"Tỷ như cháu sẽ có quyền cước để đánh kẻ xấu nè."
Mắt cô bé sáng lên: "Thật không ạ? Vậy là cháu sẽ không bị ức hiếp nữa phải không ạ?"
"Ừ."
"Thật tốt quá."
Nhưng khi bắt đầu, Hải Đường lại muốn bỏ cuộc. Cô không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-la-hacker-dai-nhan/1300363/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.