Cửa vừa mở ra, Kiều Xảo đã kéo Tạ Nguyên Nghi ra bên ngoài đi tới chỗ suối nước nóng. 
Vì đi đứng không dùng được sức nên nàng không thể làm gì khác hơn là lắc cái mông nhỏ vặn vẹo đi về phía trước, rất giống con tôm đang bò. 
Tạ Nguyên Nghi nhìn bộ dạng rõ ràng đi không được mà còn muốn giả vờ đi như bay kia thì nhịn không được cong khóe miệng lên. 
Sao có thể đáng yêu như thế chứ. 
Hai người đi ra phòng thay quần áo, các hồ suối nước nóng lớn nhỏ được khảm trên nền đá phẳng, nước trong hồ được làm nóng bằng nguồn nhiệt ngầm, hơi nước trắng đục bốc lên từ từ đọng lại ở bốn góc góc, giống như đang đi dạo trong một cõi thần tiên. 
Không khí rất tươi mát, trộn lẫn chút gỗ tùng cùng hơi thở nhàn nhạt của khoáng thạch, ngửi vào làm người ta vui vẻ thoải mái. 
Xa xa mơ hồ truyền đến một tràng tiếng cười, cẩn thận lắng nghe thì hóa ra là Bành lão gia tử tắm suối nước nóng ở bên kia, còn cất tiếng hát một bài nữa. 
Suối nước nóng chia ra bên nam và bên nữ, giữa bọn họ bên kia và bên nữ được dùng một bức tường gỗ tách ra, cho nên tuy không thấy mặt nhưng nghe được âm thanh. 
Đại khái là tổ chương trình đã sớm sắp xếp trước, nên tùy là có nhiều hồ tắm thế nhưng một người lạ đều không có. 
Kiều Xảo dắt Tạ Nguyên Nghi đi sâu vào bên trong, đi thẳng đến hồ nước nóng thấp thoáng bên dưới rừng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-hay-mau-vao-bat/1882230/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.