Nói xong cậu lạch bạch chạy về phòng để lại cho Lương Văn Thao một cái bóng lưng nho nhỏ. Từ lúc mang thai cả nhà đều hy vọng cậu là con gái bởi vì mẹ vô cùng thích con gái, đến lúc biết là con trai mẹ vẫn một mực xem cậu như con gái mà nuôi dưỡng. Trịnh Hoài Đức lớn lên phấn nộm hồng hồng bé bé xinh xinh càng giống cô bé nhỏ suốt ngày đòi anh bế, không khi nào không đu chân anh. Sống trong yêu thương cẩm y ngọc thực nên cậu cũng trở thành đứa trẻ hồn nhiên nhất, trong sáng nhất. Khi ba mẹ chẳng may rời khỏi thế gian, cậu dùng toàn bộ sự ỷ lại đặt vào người anh.
Bên ngoài đều cho rằng anh là con trai nuôi của Trịnh Trí Minh nhưng thực ra không phải vậy, năm đó ông đem anh về nhà họ Trịnh nhưng người nhận nuôi anh lại là con trai ông. Sau khi biến cố nhà họ Trịnh xảy ra vì để bảo vệ Trịnh Hoài Đức anh mới nói với đám người kia mình là con nuôi của Trịnh Trí Minh theo pháp luật toàn bộ gia sản phải do anh tiếp quản. Thế cho nên đám người đó mới dồn toàn lực nhắm vào anh mà không phải một thiếu niên yếu đuối hai tay trói gà không chặt càng không có chút ưu tú nào như Trịnh Hoài Đức.
Sau cùng Trịnh Bách không đấu lại anh ở tập đoàn mới chó cùng dứt dậu thuê người ám sát anh và Trịnh Hoài Đức. Đám người kia đột nhập vào biệt thự trong đêm, cũng may Trịnh Hoài Đức vì chuyện của ông nội vẫn luôn bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-gioi-hac-dao-trong-sinh/3429401/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.