"Bằng” tiếng súng vang lên, Mạnh Vũ Thần tựa như một con dã thú phát điên liên tục nổ súng về phía Lưu Nghĩa. Lưu Nghĩa cũng không trốn nữa, hắn ta vứt súng đứng lên hiên ngang đi ra ngoài, tay hắn cầm một kíp nổ trên người có gắn bom. Lưu Nghĩa nở một nụ cười của kẻ chiến thắng nhìn Mạnh Vũ Thần nói ra những lời dung tục đầy khiêu khích.
- Tao vẫn chưa nói xong đâu, năm đó trước khi mày tới tao đã kịp hưởng thụ qua hương vị của mẹ mày, đúng là không tệ chút nào, còn hơn hẳn mấy cô gái trẻ mà tao từng chơi qua. Chậc chậc, nếu được hưởng thêm vài lần nữa thì tốt biết mấy.
Mạnh Vũ Thần cả người run lên, hai mắt đỏ ngầu, anh muốn giết chết hắn ta, muốn bắn nát cái miệng dơ bẩn kia của hắn, muốn băm hắn ra thành trăm mảnh. Nhìn thấy anh vì lời nói của mình mà kích động hắn càng phấn khích nhìn anh vừa cười vừa thách thức.
- Mày bắn đi, bắn tao xem thử nào.
Mạnh Vũ Thần kéo cò súng nhắm ngay giữa trán Lưu Nghĩa. Trác Tùng từ xa chạy đến, cho dù không nghe được mấy lời nói bẩn thỉu kia của Lưu Nghĩa nhưng nhìn trạng thái cậu chủ nhà mình có vẻ không đúng lắm, lại thấy trên người Lưu Nghĩa có bom nên bất chấp tất cả mà lao tới cảng lại, chỉ tiếc Trác Tùng cách quá xa, khi đến nơi chỉ nghe một tiếng.
“Đoàng”, viên đạn xé gió lao đi, Lưu Nghĩa đứng đó cười lớn, hắn đưa tay nhấn nút điều khiển, hắn biết Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-gioi-hac-dao-trong-sinh/3370992/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.