Ngày hôm sau, Âu Dương Tư Duệ và Vũ Minh Nguyệt khởi hành đến hòn đảo trước đây anh tặng cho cô để hưởng tuần trăng mật, một nơi riêng tư cho hai người ở bên nhau mà không sợ phóng viên hay ai khác quấy rầy.
Cũng không biết đã bao lâu hai người chưa đến đây, nhưng nơi này vẫn sạch sẽ và yên tĩnh như thế, làm cho người ta cảm thấy bình yên đến lạ. Nước biển trong vắt, cát trắng mịn và nắng vàng như vẫy gọi.
Vũ Minh Nguyệt thư thả nằm dài trên ghế, cô mặc một bộ đồ tắm cực kỳ quyến rũ với họa tiết kẻ sọc phong phú. Cô đeo kính mát để không bị ánh nắng làm cho chói mắt, tay lại nâng ly cocktail nhấm nháp, đã lâu rồi cô mới cảm thấy thoải mái như vậy, bình thường đều bận đến tối mắt tối mũi.
Sóng biển rì rào êm ái, mang theo mùi hương của biển cả nhàn nhạt thổi đến, không khí trong lành làm cho Vũ Minh Nguyệt cảm thấy rất buồn ngủ, đôi mi cong vút của cô từ từ rũ xuống rồi thiếp đi từ lúc nào không hay biết.
"Minh Nguyệt tiểu thư, thiếu gia bảo tôi gọi cô vào trong, trời hôm nay nắng gắt có thể khiến cô đổ bệnh đấy ạ!" Lúc này nữ hầu bên trong dinh thự nghỉ dưỡng ra đến, cô ấy nhẹ nhàng lên tiếng gọi.
Vũ Minh Nguyệt trong cơn mơ tỉnh giấc vì âm thanh của cô ấy, giọng cô lười biếng hỏi lại. "Anh ấy đang ở đâu vậy?"
“Thiếu gia đang ở bên trong phòng ngủ làm việc, hình như là đang có một cuộc gọi quan trọng!" Nữ hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-cua-toi-thich-duoc-nuong-chieu/454040/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.