Âu Dương Tư Duệ sớm đã cho người chuẩn bị một phòng lớn ở khách sạn, cũng là nơi tân hôn cho hai người. Căn phòng được trang trí hết sức lãng mạn, có nến và hoa tươi trải khắp phòng, mùi hương của nến thơm lan tỏa rất dễ chịu.
Vũ Minh Nguyệt nhìn sự bày trí ở đây rất thích, hoàn toàn là theo phong cách của cô, anh quả nhiên đã rất tỉ mỉ cho hôn lễ bất ngờ này. Cô vui vẻ nằm lên giường, còn thích thú lăn qua lăn lại vài vòng. “Vậy kể từ hôm nay em đã là phụ nữ có chồng rồi, thời gian độc thân tự do đã chấm dứt!”
Âu Dương Tư Duệ nghe xong chỉ biết cười trừ, anh nằm xuống bên cạnh, khẽ choàng tay ôm lấy eo cô kéo lại gần. “Làm sao, đừng nói với anh là em hối hận rồi đấy!”
“Ai nói em hối hận chứ, em mong kết hôn còn không kịp đây!” Vũ Minh Nguyệt bĩu môi đáp, cô cũng chủ động nhào vào lòng anh nũng nịu. “Chồng ơi, anh đang phí thời gian đấy, còn không nhanh lên thì thời gian tân hôn sắp trôi qua mất rồi!”
Câu nói của cô lập tức nhắc nhở Âu Dương Tư Duệ, anh hiện tại không thể chờ thêm nữa, liền cúi xuống hôn lên môi cô, động tác của anh có hơi cuồng nhiệt chỉ chốc lát liền khiến cánh môi cô tê rần cả lên. Đầu lưỡi ướt át của anh lướt nhẹ trên cánh môi cô, chầm chậm mà cắn mút.
Để tăng thêm sự kích thích, Âu Dương Tư Duệ cầm lấy ly rượu vang đã chuẩn bị trước đó uống cạn, anh giữ rượu ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-cua-toi-thich-duoc-nuong-chieu/454039/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.