Cả đêm hôm đó Âu Dương Tư Duệ không ngủ được, Vũ Minh Nguyệt lại càng không thể. Cô thức đến tận sáng trông nom anh, thấy biểu hiện của anh không ổn liền gọi ngay cho bác sĩ, cứ như vậy mà hai người thức đến sáng.
Âu Dương Tư Duệ mệt mỏi lắm mới chợp mắt được một chút, dù vậy thì biểu hiện trên mặt vẫn nói lên rằng anh đang rất đau đớn.
Vũ Minh Nguyệt ngồi bên giường bệnh xoa tay xoa chân cho anh đỡ đau nhức, dù cơ thể cô cũng đang biểu tình vì mất ngủ thì cô vẫn không mấy quan tâm đến nó. Hiện tại cô rất sợ, nếu như lỡ không may bệnh tiến triển nặng nề hơn, người cô yêu phải làm thế nào đây.
...
Sáng sớm, Âu Dương Tư Duệ lại được đẩy vào phòng xạ trị, Vũ Minh Nguyệt ngồi chờ bênh ngoài hành lang mà tâm tình không yên ổn chút nào. Cô nhìn đồng hồ, rồi lại cẩn thận nhìn về phía cửa ra vào phòng bệnh.
Đôi mắt vì mất ngủ mà thâm quầng, cơ thể cô cũng trở nên gầy đi trông thấy, sắc mặt nhợt nhạt vì lo lắng cho anh không thể nào che giấu được.
Hôm nay ba Âu Dương Tư Thần cũng vừa đáp chuyên cơ đến Pháp, theo ông ấy còn có ba mẹ Vũ Minh Nguyệt và người bác sĩ Mặc Vũ.
Mặc Vũ là bạn thân của ba mẹ cô và chú Âu Dương, ông ấy còn là một bác sĩ giỏi, tuy căn bệnh ung thư lần này không phải chuyên môn của ông ấy nhưng ông ấy nhờ vào quen biết có thể tìm được một bác sĩ giỏi chữa trị cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-cua-toi-thich-duoc-nuong-chieu/454031/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.