Ở trên xe, Vũ Minh Nhật cũng không chú ý đến cô em gái nhỏ, anh chỉ chăm chăm đọc sách trên tay. Mặc dù không bằng được Âu Dương Tư Duệ nhưng anh cũng là mọt sách chính hiệu, thành tích ở trường cũng được xem là xuất sắc.
Xe dừng lại ở trước cổng trường, vẫn như mọi ngày, Vũ Minh Nguyệt là người vui vẻ xuống trước. Điều khác biệt hôm nay lại chính là khuôn mặt của cô, không giống như mọi khi lắm, có phần khá là hài hước.
"Xem kìa, bình thường Minh Nguyệt đâu có trang điểm nhưng vẫn xinh xắn, sao hôm nay lại kỳ lạ vậy?"
"Ai biết được, bộ trước khi rời khỏi nhà cô ấy không soi gương à?"
"Nữ thần hôm nay thật không xinh đẹp nữa rồi, tôi phải vào lớp trước đây!"
"Ai chỉ cô ấy cách trang điểm kinh khủng này thế không biết?"
Ngay khi cô vừa xuất hiện, ánh mắt mọi người ở trong trường đều đổ dồn về cô, có điều trên mặt họ là ý cười chứ không hề ngưỡng mộ như mọi khi. Vũ Minh Nguyệt lại không hề biết gì, cô bình thản ôm cặp sách đi vào trong, càng đến gần lại càng cảm nhận được bầu không khí kỳ lạ ở trong trường.
"Có chuyện gì vậy, mặt của mình dính gì hay sao?" Cô thầm nói khẽ, ánh mắt tò mò quan sát, tay lại đưa lên sờ soạng gương mặt của mình.
"Lúc nãy mình đã che đi quầng thâm trên mắt rồi kia mà, không lẽ nó vẫn còn rõ nét lắm à?" Trong đầu cô bắt đầu có nhiều câu hỏi, ánh mắt cũng kém tự tin đi.
Trong lúc Vũ Minh Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-cua-toi-thich-duoc-nuong-chieu/453917/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.