“Hôm đấy bố đang trên đường xuống doanh trại thăm hỏi binh sỹ, trời mưarất to, một bé gái đột nhiên xông ra chặn trước đầu xe, nếu không phảilái xe phản ứng nhanh thì có lẽ đã đâm phải con bé rồi. Đương nhiên bốrất tức giận lao xuống xe mắng cho nó một trận, khi ấy bố nổi giận đùngđùng vậy mà nó chẳng hề sợ hãi, cũng không nói gì, chỉ đứng nhìn chămchăm vào quân hàm trên vai bố, cho tới khi bố quay người lên xe nó mớigiật giật gấu áo bố, nó nói nó muốn làm quân y, xin bố nhất định phảicho nó vào quân đội.”
Hình Khải ngẩn ngơ, thì ra đấy là lý do Hình Dục muốn thi vào trường Đại học Y?
Hình Phục Quốc nhấp một ngụm trà, nói tiếp: “Bố chắc chắn không thể để mộtcô bé có lai lịch không rõ ràng vào quân đội, nhưng bố cũng không thể đi được, con bé dang tay chắn ngang cửa xe, dọa thế nào nó cũng không chịu hạ tay xuống. Những chuyện sau này, con đều biết cả rồi đấy, bố mẹ nólà quân nhân, hi sinh trong công tác phòng chống lũ lụt, nhà nước vẫnluôn có chính sách đặc biệt dành cho gia đình liệt sĩ, nên đã sắp xếp ổn thỏa cuộc sống sau này cho con bé rồi, nhưng nó nhất định đòi làm quâny, bố lại thích tính cách ngoan cường đó, đương nhiên cũng vì nó nhìnkhá giống mẹ con, vì vậy bố mới đưa nó về nhà. Còn có ý để con bé làm vợ con, Tiểu Dục và con biết cùng lúc, nó rất hiểu biết, không lập tứcphản đối quyết định bố khi đó.”
“Không lập tức?!… Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-han-anh-yeu-em/1280067/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.