Chớp mắt, mấy tháng đã trôi qua.
Trong những ngày tháng cô đơn đó, sự quan tâm chăm sóc chu đáo của An Dao đã lấp đầy tâm hồn trống rỗng củaHình Khải. Anh nghĩ, trong con người mình chắc chắn có một con ngườikhác bi quan, con người đó sợ sự cô độc, sợ bị bỏ rơi, sợ mất đi dũngkhí để tiếp tục sống.
Anh vẫn thường tự hỏi mình là, một người có đầy đủ tiền bạc, xe hơi, nhà đẹp, tình yêu như anh, rút cuộc còn cần thứ gì nữa?
***
Đêm Giao thừa, Hình Phục Quốc về nhà thăm con trai. Khi xung quanh nhà nàocũng rộn ràng đốt pháo đón xuân, Hình Khải lại mang tâm trạng nặng nề,ngồi nói chuyện với bố trong không khí vô cùng nghiêm túc.
“Bố, concó thể làm tất cả những gì bố muốn, con sẽ nỗ lực không ngừng để đi theo con đường chính trị, bố bảo con vào Đảng con sẽ vào Đảng, bố bảo convào quân đội con sẽ vào quân đội, bố muốn con đi đào tạo học thêm ở đâucũng được. Chỉ là… bố đừng ép con phải lấy Hình Dục. Hy vọng bố sẽ tôntrọng ý kiến của con.” Lần đầu tiên Hình Khải hút thuốc trước mặt bố,anh đã chịu đựng đủ rồi, thỉnh thoảng lại có người nhắc nhở anh rằngHình Dục là vị hôn thê của anh, còn nữa… Hình Dục tránh anh như tránhmãnh thú.
Hình Phục Quốc không trách móc con trai, mặc dù ông không hiểu Hình Dục có điểm nào không tốt.
Thời gian đầu khi Hình Phục Quốc đưa Hình Dục về nhà nuôi dưỡng, hoàn toànlà vì muốn tìm một người bạn có thể trò chuyện với con trai mình, nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-han-anh-yeu-em/1280066/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.