Đột nhiên, anh ném đũa xuống, bắt đầu nổi điên: “Hình Dục, cô đừng ngông cuồng quá! Đừng cho rằng tôi sẽ lấy cô thật, cô còn chưa có phúc đấyđâu!”
“Em làm sao?” Hình Dục không hiểu.
Hình Khải tức tới mức sởn cả da gà, nhìn đi nhìn đi, đúng là có những người con gái tự yêu bản thân mình quá mức.
Anh đập bàn đứng dậy, buông lời cay nghiệt: “Cô đợi đấy, có bản lĩnh thì cả đời này đừng tới cầu xin tôi.”
Hình Dục chầm chậm chớp mắt, không hiểu tại sao anh lại làm to chuyện, nổi trận lôi đình như thế.
Hình Khải than thầm, cuối cùng đã tìm ra nguyên nhân rồi, người con gái này tự tin quá mức!
Hình Khải quay về phòng ngủ trong tiếng bước chân giận dữ, đóng sập cửaphòng lại, lật tìm tên những người con gái trong danh bạ điện thoại… Mẹkiếp, tưởng anh mày thiếu đàn bà chắc? Anh mày chưa bao giờ thiếu!
Vì họ tên được sắp xếp theo bảng chữ cái từ vần a đầu tiên, nên cái tên đầu tiên đập vào mắt anh… An Dao.
An Dao? Có ấn tượng, là bạn cùng lớp của Hình Dục, vì tên hai người giốngnhau, nên anh nhanh chóng nhớ ra diện mạo của cô gái này.
Hình Khải sờ sờ cằm, đã một năm rồi, không biết cô ấy đã có bạn trai chưa,Đặng Dương Minh cũng chưa có gì mà… Nghĩ mãi nghĩ mãi, Hình Khải đảo mắt rồi búng tay cái tách.Rất nhanh, đối phương bắt máy.
An Dao: “Xin chào!”
Hình Khải: “Chào em, là An Dao phải không?”
An Dao: “Là em đây. Xin hỏi anh là ai?”
Hình Khải: “Anh… anh là anh trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-han-anh-yeu-em/1280060/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.