Đặng Dương Minh đương nhiên sẽ không bán đứng Hình Khải, cũng không giúp anh “giám sát” tình trạng đi về của chú Hình.
Hình Khải làm động tác buồn nôn: “Chú ý chút đi, bạn của Tiểu Dục cũng đang ngồi đây đấy.”
An Dao nghiêng đầu cười, đón lời nói: “Thì ra tối qua anh mới về đến BắcKinh, vậy bữa cơm này coi như tiệc tẩy trần phải không ạ?”
Hình Khải nâng cốc: “Đừng khách sáo, ăn nhiều một chút.”
An Dao cười híp mí gật đầu, bộ dạng ngoan ngoãn đáng yêu.
Đặng Dương Minh liếc nhìn An Dao một cái, cô gái này khi nói chuyện với Hình Khải hai mắt sáng bừng, thế là có ý gì?
Hình Khải lại hoàn toàn chẳng để ý, anh ngầm đá vào chân Đặng Dương Minh một cái dưới gầm bàn, dùng ánh mắt nói với bạn: “Cô bé này không tồi chứ?”
Đặng Dương Minh quan sát An Dao từ đầu đến chân, mũi cao mắt to, da mịnmượt, chiều cao tiêu chuẩn, nhưng bất kỳ mỹ nữ nào trước mặt Hình Dụcđều trở nên mờ nhạt ảm đạm. Hoặc, mắt anh có vấn đề.
Rồi anh lại quay sang nhìn Hình Khải lúc này đang nháy mắt với mình, đá ngược lại bạn một cái.
Hay là tên tiểu tử này ở trường quân sự toàn đàn ông con trai với nhau lâu quá rồi nên không nhận ra tình ý của An Dao?
Hình Khải cho rằng Đặng Dương Minh đang ngại nên không tấn công, anh cườigian tà hai tiếng, lúc này Hình Khải mới để ý Hình Dục ngồi đối diện với mình, anh kéo chiếc ghế bên cạnh ra, nói như ra lệnh: “Qua đây!”
Hình Dục ngoan ngoãn đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-han-anh-yeu-em/1280058/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.