Hôm nay cũng như bao ngày bình thường khác, chỉ là giờ đã có thêm một người Mạc Kì Dương và một chó C.Pheo Alaxander Dominic đang đồng hành trên đường phố cùng Lâm Thiên.
Mọi người hỏi tại sao Lâm Thiên lại ở trên đường phố ấy à ?
Thật ra chuyện cũng không có gì quá đặc biệt. Chẳng là Lâm Thiên đã bị 'giam lỏng' ở nhà hơn 2 tháng nay rồi, tình cờ Mạc Kì Dương lại xuất hiện vào vài hôm trước và cầu xin Lâm Hạo cho Lâm Thiên được ra ngoài tiếp xúc với xã hội, hắn ta lo sợ rằng Lâm Thiên sắp tròn 3 tháng 'tự kỉ' mất rồi.
"Được." Lâm Hạo ngồi ở bàn ăn sáng, rất rộng lượng mà đồng ý.
Nhưng sự rộng lượng này đã khiến Mạc Kì Dương có linh cảm không lành. Đời nào Lâm Hạo kia lại dễ tính như vậy ?
Tất nhiên, không phụ sự mong đợi của hắn ta, trước khi đi làm Lâm Hạo đã nhẹ nhàng dặn dò, "Miệng xinh chỉ nói điều hay, cái gì không nên nói thì để ở trong lòng."
Mạc Kì Dương đang nhe răng vui vẻ đứng ở gara thích thú sờ sờ mó mó hết con xe này đến con xe khác của Lâm Hạo cùng Lâm Hạo Hiên, cho đến khi nghe xong câu nói kia thì nụ cười tắt hẳn, vô cùng tội nghiệp mà run run rụt tay về, nghiêm chỉnh nói, "Vâng... em xin lỗi."
Lời nói kia chắc chắn là cảnh cáo Mạc Kì Dương, cái gì mà dặn dò chứ. Khả năng cao là Lâm Hạo đã nghe được việc Mạc Kì Dương hắn nói với Lâm Thiên vào tối hôm trước – khuyên Lâm Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hai-that-tuyet-voi-nha/1165267/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.