"Không... Không...." Trong màn đêm tĩnh lặng, tiếng hét run sợ của một đứa trẻ vang lên kèm theo những tiếng khóc nấc lên liên hồi.
Nhưng hình bóng đằng trước dường như không hề có ý định dừng lại, hắn vẫn cầm con dao tiến tới với nụ cười man rợn trên môi.
Hình bóng ấy tiến lại ngày một gần hơn, khuôn mặt kia cũng dần dần phóng đại và rõ hơn...
Có lẽ sẽ tốt hơn nếu không nhìn thấy khuôn mặt đó...
Một khuôn mặt đầy máu, đôi mắt trắng trợn dường như không có con ngươi, cái miệng rỉ máu nhưng không ngừng phát ra tiếng cười... và trên tay hắn, là một con dao đang trực đâm tới bất cứ lúc nào.
*
Một lần nữa trong màn đêm tĩnh lặng, tiếng hét của đứa trẻ vang lên...
Lâm Hạo giật mình bởi tiếng hét, anh nhìn đứa trẻ trong lòng đang không ngừng run rẩy, một thân cậu đầy mồ hôi lạnh. Lâm Hạo vội vàng lấy điều khiển bật đèn, nắm chặt cái đầu nhỏ của Lâm Thiên bắt cậu nhìn vào anh, "Thiên Thiên, mau nhìn anh!"
Lâm Thiên sắc mặt trắng bệch, khuôn mặt đáng sợ kia vẫn còn hiện lên trong đầu. Nghe thấy tiếng Lâm Hạo, ánh mắt vô hồn của cậu lúc này mới bắt đầu trở về trạng thái bình thường.
Lâm Thiên thoát khỏi ác mộng quay về thực tại thì nhìn thấy Lâm Hạo, lúc này đứa trẻ kia chợt tủi thân mà oà khóc thật to.
"Ngoan, có anh ở đây rồi" Lâm Hạo đau lòng ôm chặt lấy em trai.
Lâm Thiên khóc thật lâu... Khóc đến giọng khàn đi, khóc đến nấc lên...
Căn phòng sau một hồi ồn ào cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hai-that-tuyet-voi-nha/1165234/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.