May là Hách Tịnh luôn cố tỏ ra trấn định, lúc này cũng không lộ ra biểu tình giật mình囧囧,cô nói quanh co mấy tiếng, nhận thấy ánh mắt đối phương kiên định còn đang chờ câu trả lời của cô,mới không thể nhắm mắt mở miệng: “ Tố chất thân thể của tôi không thể đạt tới tiêu chuẩn của quân nhân, hơn nữa từ góc độ cá nhân, tôi cũng càng muốn ở lại sở cảnh sát làm công việc văn thư.”
Đây là Hách Tịnh suy nghĩ đắn đo trong lòng rồi mới trả lời, cô không có ngu như vậy, không dám dùng câu trả lời qua loa như: “ Điều này phải đợi lãnh đạo của chúng tôi đồng ý.” Hoặc là “ Tôi thật ra không thể làm như thế” để đáp lại, cô hoàn toàn tin tưởng Chu Hải Phong có năng lực lấy người từ sở cảnh sát kia, hơn nữa tin tưởng rằng ở sở công an mình không quan trọng tới mức mọi người không thể cho cô đi.
Vì vậy cô đi thẳng vào vấn đề, nói rõ nguyên nhân khách quan, lại biểu đạt ý nguyện chủ quan, như vậy đối phương cho dù là không thể không có cô, cũng sẽ không nói lại nữa.
Nhưng mà Hách Tịnh mới có 21 tuổi, từ khi sinh ra ở khuôn viên trường đại học C,20 năm đều sống trong trường học, có thể nói hoàn toàn là một văn nhân, cô dĩ nhiên không hiểu được có vài người có những quy tắc làm việc khác, bọn họ không hiểu được cái gì là từ chối khéo, bọn họ chưa đạt được mục đích chưa bỏ qua.
Chu Hải Phong phất tay lên nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-em/2869885/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.