Chưa từng nói chuyện yêu đương sao? Nếu như không tính lần dây dưa kia, việc yêu đương cần phải có “ thương” có “yêu”, cô dĩ nhiên là chưa từng nói chuyện yêu đương!
Buổi tối về phòng mình,sau khi nằm trên giường, lòng của Hách Tịnh rất lâu cũng chưa thể yên ổn lại, thì ra là thấm thoắt mình đã tới thời gian bị sắp xếp xem mắt rồi sao?
Hách Tịnh biết mình trưởng thành sớm, cũng vẫn thừa nhận mình trưởng thành sớm, nếu “ trưởng thành sớm” thật ra thì còn chưa phải thành thục. Mặc dù cô ăn nói chín chắn, làm việc với phong thái người lớn, giải quyết những vấn đề mà vốn là người lớn phải làm, nhưng ở sâu trong nội tâm cô vẫn không cho mình thật sự là người lớn, tư duy theo quán tính khiến cô cảm giác bản chất mình thật ra vẫn còn là một đứa trẻ.
Hóa ra khi tự nhiên nói tới, nếu nói “ trưởng thành sớm” cũng đã không còn sớm, cô cũng thành người lớn rồi, muốn nói chuyện yêu đương, muốn kết hôn, thậm chí tương lai sẽ có con của mình, nói không chừng cũng sẽ sinh ra một “ quái thai” trưởng thành sớm giống mình, Hách Tịnh giật mình, vội vàng xua tan hình ảnh một đứa trẻ với bộ râu dài ra khỏi đầu.
Thế gian có biết bao cặp vợ chồng, liền có bấy nhiêu hình thức ở chung, nếu lấy cô sẽ như thế nào, có giống như ông bà tóc bạc cùng sống tới cuối đời, hay như giáo sư Trương và dì Vương hàng xóm lo củi gạo dầu muối, hay giống như Hách Kính và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-em/2869882/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.