"Chuyện từ khi nào rồi?"
Đây là câu đầu tiên của Quách Dược sau khi gấp gáp chạy đến.
Triệu Tấn Dương đứng dựa ở cửa xe chỉ vào bên trong, "Lên xe rồi nói."
Quách Dược đi vòng qua bên ghế phụ, được nửa đường thì bị gọi lại.
"Cậu lái đi." Triệu Tấn Dương nói.
Quách Dược nở nụ cười hiếm hoi, "Cuối cùng cũng nghĩ thông suốt rồi à."
Triệu Tấn Dương đổi sang ngồi ở ghế phụ, vừa nói vừa thắt dây an toàn, "Tôi đã đồng ý với hai mẹ con họ rồi."
Quách Dược khởi động xe, "Đi đâu đây?"
Triệu Tấn Dương đọc địa chỉ.
"Muốn đi thật à?"
"Lái đi."
Quách Dược nắm lấy vô lăng, nghiêng người nhìn anh nói: "Tìm được hắn rồi thì anh định làm gì?"
"Tìm được rồi nói sau."
Quách Dược dứt khoát tắt xe, "Anh phải nói rõ ràng đi."
Triệu Tấn Dương dứt khoát nói: "Ra tay đánh đòn trước."
"Anh định làm đến mức nào?"
Triệu Tấn Dương cười một tiếng, "Quách Dược, cậu sợ đầu sợ đuôi như thế từ lúc nào vậy?"
Chiêu khích tướng cũng chỉ để Quách Dược im lặng một chốc.
"A Dương, bây giờ không giống trước kia nữa, dù sao anh cũng phải nghĩ cho rõ hậu quả mỗi bước."
Triệu Tấn Dương biết, không có thân phận cảnh sát, mỗi bước bây giờ đều là hành động cá nhân, chỉ có mục đích bản thân.
"Cậu lái xe đi." Triệu Tấn Dương nói.
Quách Dược thầm thở dài, lại vặn chìa khóa.
Địa chỉ lần trước Thái Tam đưa là khu công nghiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-soi-loi/2563747/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.