Khi thời tiết khô hanh đi, vết sẹo nơi chỗ nối cánh tay Triệu Tấn Dương sẽ ngứa ngáy, Hứa Liên Nhã nhờ Phùng Nhất Như lấy dùng một tuýp thuốc mỡ, dặn anh bôi mỗi ngày sau khi tắm.
Triệu Tấn Dương không để ý với những chuyện nhỏ nhặt này cho lắm, đến lúc phát tác mới nhớ ra, ngày hôm đó gần như bị Hứa Liên Nhã xách tai ép anh bôi.
Triệu Tấn Dương vẫn có thói quen mặc áo sơ mi dài tay ở nhà. Lúc ở phòng ngủ tính cởi áo ra bôi thuốc thì ở cửa có một cái đầu nhỏ thập thò.
"A Dương ——"
A Dương đứng thẳng người, đi ra từ sau lưng.
"Con nhìn cái gì?"
A Dương lắc đầu, "Con không nhìn lén."
Triệu Tấn Dương ngoắc tay, "Lại đây."
A Dương đưa tay men dọc theo gạch vẽ bên tường, trong miệng ê a gì đó cho đến tận tủ quần áo, cuối cùng sãi bước đi đến cạnh Triệu Tấn Dương.
"Đây là cái gì?" A Dương giơ tuýp thuốc mỡ màu trắng trên giường lên hỏi.
"Thuốc mỡ, dùng để bôi tay."
"Kem bôi tay ạ?"
"... Là dùng để bôi tay bố." Triệu Tấn Dương chỉ vào ống tay áo xẹp lép.
"À..." A Dương gật đầu như có suy nghĩ.
Tuýp thuốc hơi dẹt, Triệu Tấn Dương nhờ A Dương cầm giúp nửa phần dưới, còn anh mở nắp ra.
"Bố phải bôi thuốc, con muốn đứng đây nhìn à?"
"Ừm..." A Dương hơi né mắt nhìn, hơi thẫn thờ gật đầu.
"Sẽ dọa con đấy, con không sợ sao?"
Trong mắt A Dương lóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-soi-loi/2563743/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.