A Dương về đến nhà mới chịu tuột xuống khỏi người Triệu Tấn Dương, vừa thấy Hứa Liên Nhã về liền nhào đến.
Hứa Liên Nhã ngửi thấy mùi, ngẩn ra nhìn Triệu Tấn Dương, người sau gật đầu một cái, nói: "Thay đồ cho con bé đi đã."
Đến khi hai người đã thay đồ sạch xong, Hứa Liên Nhã nhìn cô bé tức tưởi, bèn đi rót ly nước cho con, A Dương liền trượt xuống khỏi ghế đi theo cô.
Hứa Liên Nhã an ủi: "Mẹ đi rót nước cho con, A Dương ngồi chờ với bố ở đây được không?"
A Dương lại lẹt xẹt leo về lại trên ghế.
Hứa Liên Nhã rót nước đi ra, lúc đưa cho Triệu Tấn Dương mới để ý đến ống tay áo trống rỗng của anh.
""Tay" anh đâu?"
Triệu Tấn Dương cũng nhìn theo, "... Quên ở đồn cảnh sát rồi, lát nữa bảo Quách Dược mang về giúp anh."
Triệu Tấn Dương thông báo đơn giản lại, chỗ nguy hiểm thì lướt qua.
Hứa Liên Nhã hỏi A Dương bạn học khác là ai.
"Tiểu Trí..."
Lòng Hứa Liên Nhã thầm thán một câu "tiêu rồi", rồi không lâu sau đó thật sự nhận được điện thoại của cô giáo.
Hứa Liên Nhã bắt máy ngay, thỉnh thoảng nhìn sang Triệu Tấn Dương, vẻ mặt nặng nề. Trước khi cúp máy cô còn nói một câu, "Có thể, phiền các chị đến đây một chuyến."
"Tiểu Trí còn chưa vè nhà, phụ huynh và giáo viên muốn đến tìm A Dương hỏi vài chuyện."
Hứa Liên Nhã kéo A Dương đến giữa mình và Triệu Tấn Dương, A Dương cầm ly nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-soi-loi/2563737/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.