Lúc Hứa Liên Nhã nhảy lầu có bị cháy phỏng một vài chỗ, trên đùi bị thương nhẹ, nhưng cả vùng trời lửa đỏ và khói cuồn cuộn dày đặc đã để cô quên đi cơn đau.
Mới đầu cô không muốn lên xe cấp cứu, cứ nhìn chằm chằm vào căn nhà đang khạc ra lửa kia. Ngọn lửa đã lan đến hai tiệm thẩm mỹ và rèm cửa bên cạnh, bà chủ trực đêm ở tiệm rèm cũng đã trốn thoát, hô hoán gọi cứu hỏa.
Triệu Tấn Dương vừa dọa vừa dỗ mới đưa cô lên xe được. Đến bệnh viện gấp gáp xử lý vết thương, rồi nàng lại chạy về lại, ngó lơ Triệu Tấn Dương muốn khuyên nhủ cô làm kiểm tra toàn diện.
Khi trời dần ngả về đông, cuối cùng cũng dập tắt được ngọn lửa. Tiệm của Hứa Liên Nhã là nơi bốc cháy, tổn thất nghiêm trọng nhất, gần như cháy sạch chỉ còn dư mỗi dàn giáo, dựa vào hình dáng và vị trí có thể miễn cưỡng nhận ra vật cũ. Nước đen khắp nơi, bong bóng phập phồng.
Cô như người mất hồn đi xuyên qua ruy băng cảnh sát vào bên trong, một người cảnh sát cản cô lại, Hứa Liên Nhã khản giọng nói rằng cô là chủ tiệm, lúc đó mới được cho vào.
Trong mắt Hứa Liên Nhã chỉ có mỗi căn nhà tan hoang đó, còn Triệu Tấn Dương lại chú ý đến đám người vây xem.
Rất nhiều nghi phạm sẽ quay lại hiện trường vụ án, tìm kiếm kích thích từ phản ứng của nạn nhân. Có người kéo xe hàng từ sớm đi bán thức ăn, có người cầm bánh bao sữa đậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-soi-loi/2563689/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.