Dạo gần đây tinh thần thể lực của Hứa Liên Nhã rất khó ổn định, ngoài biểu hiện ở chất lượng giấc ngủ và khẩu vị ra, thì phản ánh trực tiếp hơn chính là ở trong tiệm.
Có thể Hạ Nguyệt đã ngửi thấy mùi nguy hiểm, gần đây thấy Hứa Liên Nhã là hai mắt lại lóe lên, lúc nghe điện thoại cũng lấm lét. Chắc là muốn nhảy việc đây, trực giác của Hứa Liên Nhã mách, cũng biết không thể xây dựng tư tưởng tốt được.
Mặt tiền cửa tiệm bị đập phá nên cô phải sửa chữa lại, chậm mất mấy ngày, ngoài con Samoyed chưa hết kỳ nhờ nuôi ra thì không nhận thêm thú nuôi nữa. Cách thời gian chủ của Samoyed quay về còn gần nửa tháng nữa, nhưng do chăm sóc hời hợt thêm thời tiết nắng nóng, Samoyed bắt đầu tiêu chảy, tinh thần uể oải có xu hướng phát sốt. Hứa Liên Nhã bắt đầu xem trọng, trực đêm lại càng chú ý tỉ mỉ hơn.
Chuyện phá cửa tiệm vẫn chưa có chân tướng, nhưng cô cũng không thể thuận lợi đóng tiệm, trốn là thượng sách. Ngay lúc này cô cần một chuyện khác để chuyển dời sự chú ý, vì vậy đành mượn chuyện bệnh tình của Samoyed, từ từ để đoàn tàu đi lệch đường ray này dần dần quay về vị trí cũ.
Cuối cùng Samoyed vẫn bị sốt, Hứa Liên Nhã nói chuyện điện thoại với chủ nhân, đương nhiên là bị trách mắng bóng gió rồi. Cô thận trọng cho Samoyed truyền nước, rồi nằm xuống chiếc giường xếp đặt trên tầng hai.
Rèm cửa không che đi được tiếng ồn ào huyên náo và ánh đèn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-soi-loi/2563687/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.