Chử Việt ngấm ngầm đánh giá Tống Tư Dương.
Cậu thiếu niên đứng ở trước mắt có khung xương gầy gò, ngũ quan trắng nõn thanh tú, nhờ có đôi mắt to tròn trong veo khiến cậu có vẻ trẻ con hơn so với bạn cùng trang lứa một tí, hiện tại bởi vì căng thẳng nên môi hơi mím lại, trong mắt có chút sợ hãi, nom bộ dạng không hề có tính công kích, dễ dàng khiến người ta liên tưởng đến những loài động vật dịu ngoan.
Chỉ có điều, Chử Việt là một người cực kỳ thích bắt bẻ, chỉ qua một lúc, cậu đã tóm được mấy khuyết điểm của Tống Tư Dương - chiếc áo ngắn tay màu đen nhăn nheo, quần bò thì bị bạc màu, dòm xong quần áo thì bắt đầu soi mói vẻ ngoài, tuy rằng mái tóc đen nhánh mềm mại, song vẫn tính quá dài, ngoài ra cũng chẳng có gì, tính cách có vẻ là một người nhát gan, bắt nạt làm sao cũng sẽ không chống trả...
Tống Tư Dương thấy Chử Việt đang nhìn mình, cũng đứng thẳng tắp lưng bất động cho người ta nhìn, đồng thời thấp thỏm chờ Chử Việt lên tiếng.
Một lát sau, rốt cuộc lông mày Chử Việt mới nhướng xuống, lạnh lùng nói: "Kêu tên thôi."
Giọng nói của Chử Việt hệt như dung mạo của cậu vậy, trong trẻo tựa ngọc ngà.
Tống Tư Dương run lên, do dự gọi: "Cậu chủ Chử Việt?"
Chử Việt không nói gì, dường như có chút bất lực với khả năng nghe hiểu vấn đề của đối phương.
Dì Trần bật cười giải vây: "Đứa nhỏ này thiệt tình, Tiểu Chử đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-roi-suong-mo/3505911/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.