🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bên nhà họ Chử cũng không sắp xếp người đến đón Tống Tư Dương đi ngay, cậu bé vẫn ở lại phụ chăm nom cô nhi viện trong suốt kỳ nghỉ hè.



Mặc dù trong viện có các cô dì bảo mẫu, nhưng một người phải chăm sóc tận mấy người, ngoài những đứa trẻ bị bỏ rơi thì đa số đều là trẻ em khuyết tật, càng cần sự chăm sóc hơn, cho nên mọi người thường xuyên bận tới mức chân không chạm đất, có thêm một cánh tay trợ lực cũng phần nào giảm bớt áp lực của mấy cô dì bảo mẫu.



Tống Tư Dương hiện tại đang cho một bé trai bị thiểu năng ăn cơm, đứa nhỏ bảy tuổi vẫn chưa biết nói, cơm cũng chẳng chịu ăn, cứ quấy nhổ nước bọt vào bát, miệng cười ngây ngô.



Tống Tư Dương cũng không giận, kiên nhẫn dụ dỗ: "Chúng ta ăn thêm một muỗng nữa thôi được không?"



Nhóc con rung đùi hí hửng với tay tới bát cơm, cũng may Tống Tư Dương tránh nhanh, bằng không bát cơm cũng đổ mất.

Thi Nguyên thấy thế cất giọng nói: "Anh Dương, nhóc không muốn ăn thì kệ nó đi."



Thấy bát cơm cũng vơi hơn nửa, Tống Tư Dương cũng không ép buộc nữa, cầm khăn giấy lau mặt cho nhóc con, sau đó để nhóc tự ra ngoài chơi, hiện tại mới bắt đầu ăn cơm.



Thi Nguyên bưng khay đồ ăn lại, có chút rầu rĩ không vui dùng đũa chọt bát cơm hỏi: "Tuần sau anh phải đi sao?"



Chỉ còn mười mấy ngày nữa bắt đầu vào năm học, hôm qua viện trưởng Chu cũng đề cập đến với Tống Tư

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-roi-suong-mo/3499886/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ánh Dương Rọi Sương Mờ
Chương 4
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.