Dinh thự nhà họ Lê.
Lê Thế Huân dắt tay Chi Lan bước vào trong. Tầm mắt cô đón nhận căn phòng khách quen thuộc như khắc sâu vào trong ký ức, kiếp trước cô đã bay lượn lờ ở đây không biết bao nhiêu lần. Ông Lê Tuấn có sở thích sưu tầm đồ cổ, đồ càng xa xưa càng thích, bởi vì thế phòng khách nhà họ Lê không mang phong cách hiện đại. Nó có gì đó rất hoài cổ, nhưng điều đó không có nghĩa là nó đơn sơ. Mấy món đồ gỗ ông Lê Tuấn trưng bày khắp phòng kia tất cả đều được điêu khắc bằng gỗ trầm hương, giá trị có thể lên đến vài căn biệt thự.
Chi Lan ngẩn ngơ nhìn một vòng, Thế Huân liếc mắt nhìn xuống bộ ghế gỗ chạm khắc Cửu Long Bát Tiên, tỏ ý bảo Chi Lan ngồi xuống. Cô ngoan ngoãn nghe theo, anh cũng ngồi xuống ngay bên cạnh cô. Tiếng gậy vàng chống xuống đất lộc cộc vang lên bên tai, một ông cụ tóc bạc phơ xuất hiện. Gương mặt ông đầy vết nhăn do năm tháng bào mòn để lại, thân ông khoác một chiếc sơ mi cổ tàu màu đen thêu rồng vàng trước ngực, quần cùng màu với áo. Điếu cigarette trên tay ông lúc nào cũng đỏ lửa.
Chi Lan đã quá quen với hình ảnh này, cô vội vàng bật dậy cúi đầu trước ông.
"Con chào ông nội."
Lê Tuấn nâng điếu cigarette hút một hơi, hai sợi khói mỏng trắng đục phả ra từ mũi. Ông nhướn mày nhìn qua Chi Lan một lượt, cô gái trẻ thân hình nhỏ nhắn, đặc biệt là trên người cô vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-noi-day-mat/3358597/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.