Khả Song không nói gì mà gỡ từng ngón tay đang giữa chặt của Ôn Thuật Tần ra khỏi người cô, sau đó nói:
- "Anh đừng quá ích kỷ có được không? Tôi không biết có ai đó đang đợi mình hay không. Hơn nữa, bên cạnh anh vẫn còn có người yêu anh thật lòng, trong đó có má Phùng và...cả cô gái ấy."
Nói rồi, cô bước từng bước về phía trước, nhất định không nhìn lại phía sau. Ôn Thuật Tần ngay lập tức níu tay cô lại, sau đó kéo cô ôm vào lòng. Hơi thở anh có chút nặng nề cùng với ngữ điệu đầy dứt khoát.
- "Phải, tôi ích kỷ. Nhưng nếu giữ được em ở lại, tôi chấp nhận bị người đời gọi mình là một kẻ ích kỷ. Dù tất cả đánh giá tôi ra sao, chỉ cần em ở lại, tôi chấp nhận mang tiếng xấu."
- "Ưm..."
Dứt lời, anh mạnh bạo kéo cô về phía mình sau đó độc chiếm lấy môi cô. Khả Song càng ra sức kháng cự thì anh lại giữ cô chặt hơn. Cô dùng tay đánh lên người anh không ngưng, sau đó tức giận bèn cắn mạnh khiến môi anh bật máu. Ôn Thuật Tần vì thế mới chịu buông cô ra, anh đưa tay lau vết máu bám trên môi, lạnh giọng nói:
- "Em ghét tôi đến vậy sao?"
- "Không. Tôi không ghét anh. Tôi chỉ là không muốn...ưm..."
Cô chưa nói hết câu thì bờ môi đã bị anh hôn tới tấp, đến mức cô không thở nổi. Nụ hôn lần này hoàn toàn khác với lúc trước. Khác với sự ngọt ngào nhẹ nhàng thì lần này nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-giua-bau-troi-den/3067577/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.