Sau sự việc chiếc lắc tay xảy ra, mối quan hệ giữa tôi và các bạn trong lớp lại càng trở nên tồi tệ.
Nhưng tôi không quan tâm, có Ánh Dương bên cạnh là tôi đã rất vui rồi.
Tuy nhiên, người bị hại là tôi còn chưa có ý định trả đũa người ta, vậy mà người ta lại cứ không ngừng tìm cách gây chuyện.
“Các cậu mau xem này! Con Tâm Đan là đồ ă/n c/ắp! Nó lấy t/rộm đồ đồng hồ của Diệu Na này!”
Tiết thể dục vừa kết thúc, tôi mới từ sân thể dục đi lên lớp thì đã bị đổ tội lên đầu.
Bạn của Diệu Na cầm chiếc đồng hồ và chỉ vào mặt tôi: “Vừa nãy Diệu Na lên lớp thì phát hiện ra là mất đồng hồ. Bọn tớ lục cặp con Tâm Đan thì thấy đồng hồ của Diệu Na ở trong đó!”
“Mấy cậu có quyền gì mà lục cặp tôi?” Tôi tức giận trừng mắt với bọn họ.
“Đã ăn c/ắp lại còn la làng à! T/rộm đồ lại còn dám há mồm ra nói người ta lục cặp mình, đúng là thứ mặt dày!”
“Phải đó! Thứ giả tạo, thảo mai, ăn t/rộm!”
“Tôi không ăn t/rộm!” Tôi hét lớn, nhưng bọn chẳng thèm nghe lời nói của tôi.
Tôi nhìn xung quanh lớp thì bắt gặp ánh mắt khinh thường của Diệu An và những bạn khác, còn có cả ánh mắt thất vọng của Minh Duy nữa.
Tôi nắm chặt nắm đấm, nói rằng muốn kiểm tra camera.
Mấy cô bạn của Diệu An lại bảo:
“Đừng giả nai nữa, chắc mày biết thừa camera của lớp hỏng nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-cua-tam-dan/3438773/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.