Chí mạng!!!
Đúng là một đòn chí mạng.
Mà còn đập thẳng vào tim, không hề sai lệch.
Ứng Như Ước lúc đó không kìm được mà nghĩ, với ngoại hình này, tính cách này của Ôn Cảnh Nhiên, lại biết làm vui lòng phụ nữ như thế, những cô gái khác trừ cô ra đối với đòn tấn công của anh chắc hẳn là không có chút sức lực kháng cự nào chăng?
Dù sao ngay cả cô mà cũng bại thê thảm rồi.
Cô mím khóe môi, hơi cúi xuống, nhìn bóng núi đen thẫm phía xa.
Bóng cây chập chùng, như cánh diều bị dây níu giữ, lay lắc lảo đảo, phát ra tiếng gào thét giận dữ với gió.
Đằng xa, trong khách sạn Vân Đỉnh, có một phòng gần cửa sổ hành lang bỗng sáng đèn. Che kín màn, không nhìn rõ cảnh trong phòng, chỉ nhìn thấy có một người phụ nữ với mái tóc dài xõa tung đứng trước cửa sổ, rồi đi ngang qua.
Trong trí nhớ, cũng từng có một bóng dáng mỏng manh như thế cô độc đứng lên trong bóng đêm.
Lần đó bệnh viện của Hướng Hân tổ chức liên hoan nghênh tân, Hướng Hân uống say được đưa về nhà. Ông nội Ứng và bố Ứng đều không ở nhà, chỉ có Như Ước đã ngủ bị tiếng gõ cửa làm cho choàng tỉnh.
Cô bắc ghế lên, vạch nắp kim loại che lỗ mèo để nhìn ra ngoài.
Ngoài cửa là hai người phụ nữ, đang cố gắng đỡ lấy Hướng Hân, không ngừng gõ cửa.
Như Ước nhận ra họ, họ cùng một khoa với Hướng Hân. Có lần Như Ước đánh mất tiền mua tài liệu, sợ đến trường không thể nói với thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dung-o-noi-sau-tham-cua-thoi-gian/1838848/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.