Con người Ôn Cảnh Nhiên, tính cách thâm sâu khó đoán, thực sự không dễ phân loại.
Ứng Như Ước từng thấy vô số dáng vẻ của anh.
Lúc đối diện bệnh nhân, tuy anh ít nói nhưng những việc mà một bác sĩ cần làm, anh đều tận tâm tận tình, tuyệt đối không qua loa lấy lệ.
Tuy trông anh có vẻ cao ngạo lạnh lùng, như một đóa hoa nở chênh vênh ven bờ vực thẳm, ngay cả người bước lên bậc thang lên trời cũng không tài nào vượt qua để hái lấy.
Nhưng khi đối xử với đồng nghiệp, khi gặp những đồng nghiệp trong bệnh viện, anh sẽ khách sáo, lịch sự gật đầu chào hỏi. Khi thân thiết hơn, tan ca xong sẽ hẹn nhau cùng đi chơi bóng.
Quan hệ đặc biệt hơn một chút thì đãi ngộ cũng sẽ khác.
Chẳng hạn như ông nội.
Ban đầu khi ông nội nhắc đến Ôn Cảnh Nhiên với Như Ước, từng nói trong xương tủy anh đã xuất chúng, anh xuất thân từ danh môn, mấy anh em họ trong gia đình đều là người nổi tiếng, nên sự ưu tú đó là bẩm sinh có sẵn rồi.
Thế nên ông nội rất nghiêm khắc, hà khắc với anh, có nhiều lúc đưa ra đề khó cho anh gần như là làm khó.
Cũng may là Ôn Cảnh Nhiên có thể hiểu được nỗi khổ của ông nội.
Trước mặt ông, anh không còn vẻ lạnh nhạt cao ngạo, chỉ có khiêm tốn và kính trọng.
Mấy năm nay, sự chăm sóc của anh dành cho ông nội gần bằng với cô cháu nội Như Ước rồi.
Lại ví dụ như, Ứng Như Ước.
Từ đầu đã dịu dàng lịch thiệp với cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dung-o-noi-sau-tham-cua-thoi-gian/1838813/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.