Diêu Linh đứng trước mặt anh, nói lại lần nữa, “Em muốn anh dắt em đi ăn khuya.”
Phó Hằng nhìn cô, “Anh đưa tiền cho em, em tự đi ăn, hoặc là….. tìm bạn đi ăn chung nha.”
Diêu Linh ôm chầm lấy anh, “Nhưng em chỉ muốn đi với anh thôi.”
Phó Hằng đang định đưa tiền cho cô mới nhớ ra lúc trước anh đã đưa hết tiền của mình cho cô rồi.
Ông Phó vẫn luôn sát sao theo dõi tình hình bên này hiểu ý ngay, nhưng vấn đề là ông cũng không mang tiền trong người.
Vì thế ông đành đến chỗ tài xế mượn đỡ chút tiền, sau đó đưa cho cặp tình nhân kia.
“Công ty chú có chút việc phải đi trước, Phó Hằng con nhớ dắt cô Diêu đi ăn khuya đó.”
Sau đó biến mất nhanh như một cơn gió, nhân tiện mang tài xế đi luôn không để lại cho Phó Hằng.
Diêu Linh nắm tay Phó Hằng nói, “Ăn cà tím nướng trước đã, sau đó lại gọi cá nướng, anh có ăn cay không?”
Phó Hằng nhìn cô, kêu cô, “Linh Linh…”
Diêu Linh nhìn anh một cái, dũng khí toàn thân biến đâu mất, nhưng vẫn rất bình tĩnh mà nhìn Phó Hằng, “Được rồi, anh lại muốn đá em lần nữa đúng không? Bị một người đá hai lần, anh cảm thấy anh rất đau khổ, vậy anh có nghĩ cho em không?”
Phó Hằng luống cuống, anh muốn nói với cô, bệnh của anh không chữa khỏi được, nếu cô ở bên anh sẽ gặp nguy hiểm, hơn nữa vì bệnh này có tính di truyền nên họ cũng không thể có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dien-that-dung-kieu-em-thich/3065466/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.