Từng lằn roi thô bạo quất lên người An Tĩnh, không bao lâu đã tràn ngập vết đỏ rướm máu nhìn thấy mà khiếp đảm. Lý Văn giống như nổi điên, mỗi một cử động đều rất hưng phấn.
An Tĩnh cố gắng nhịn đau, trên trán thỉnh thoảng toát ra vài giọt mồ hôi, thân thể run rẩy bần bật từng cơn.
“An Tĩnh, cô cũng có hôm nay, ha ha.” Hắn càng nói càng điên cuồng quất An Tĩnh.
An Tĩnh trên người tức khắc càng thê thảm hơn.
Động tác quất đánh liên tục khiến Lý Văn dần dần yếu sức, hắn đành buông roi nghỉ một lát.
“Hôm nay bao nhiêu đây trước, ngày mai tôi sẽ tiếp tục hành hạ cô, hy vọng cô có thể kiên trì lâu một chút, nếu cô chết, tôi sẽ không vui đâu.” Lý Văn nhìn bộ dạng thê thảm của An Tĩnh, khoái trá cười to.
“Chỉ sợ là anh không có ngày mai.” Một giọng nói quen thuộc và dứt khoát đột nhiên vang lên.
- --------
Lúc này, ở một nơi khác,
Sở Hoài đẩy cửa bước vào, thấy An Tình đang căng thẳng nhìn chằm chằm mình, muốn nói lại thôi.
Sở Hoài đưa tay xuyên qua mái tóc An Tình, dịu dàng vuốt ve.
“Cục cưng thế nào, nó không sao chứ?” An Tình lo lắng hỏi.
“Không sao, con gái chúng ta đã không cần chúng ta lo lắng nữa rồi, bây giờ đã có người chăm sóc nó thay tôi và bà, nhưng lúc này chúng ta có phải nên giải quyết một chút vấn đề của chúng ta không?” Ánh nhìn của Sở Hoài chặt chẽ giam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-voi-hoa-hong/3402299/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.