Đột nhiên một hồi chuông điện thoại vang lên, cắt ngang suy nghĩ của An Tĩnh.
“Người đàn ông của cô đang ở trong tay tôi, không muốn anh ta chết thì, một mình cô đến quán bar Ám Dạ, đừng giở trò, coi chừng cái mạng của anh ta đó.” Nói xong, không đợi An Tĩnh nói chuyện, thì đầu dây bên kia đã cúp máy.
An Tĩnh vội vàng gọi điện thoại cho Thẩm Kình, nhưng chuông reo mãi mà không có người bắt máy.
Biết Thẩm Kình có khả năng bị bắt cóc, An Tĩnh vô cùng tự trách, cô vội vàng gọi tiếp điện thoại cho Tô Ninh, bảo cậu ta điều tra xem là ai bắt cóc người đàn ông của mình.
Mẹ An bị đưa tới một căn phòng, nhìn người đàn ông ngồi trên sofa, đôi mắt bà lập tức mở lớn trừng trừng nhìn ông ta.
“Không ngờ chúng ta là gặp mặt trong hoàn cảnh như vậy. Bà có khỏe không? Tiểu Tình.” Người đàn ông vẻ mặt dịu dàng nhìn mẹ An.
“Sở Hoài, nếu không phải lần nào cũng là ông bắt cóc tôi tới, thì tôi nghĩ chúng ta không cần phải gặp mặt rồi.” An Tình vẻ mặt ghét bỏ.
“Nếu không phải lần nào bà cũng cự tuyệt, thì sao tôi phải dùng đến phương thức thô lỗ như vậy chứ.” Người đàn ông yêu chiều nhìn An Tình.
“Được rồi bây giờ cũng đã gặp. Tôi đi được chưa.”
“An Tình, đã nhiều năm trôi qua như vậy, bà còn chưa tha thứ cho tôi hay sao?” Sở Hoài vẻ mặt cô đơn nhìn An Tình.
“Đừng nói tha thứ hay không, bây giờ ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-voi-hoa-hong/3402298/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.