Thẩm Kình dịu dàng đặt An Tĩnh sang một bên, lấy một cái khăn tay vuông từ túi áo ra, nhẹ nhàng lau thứ dịch nhầy trắng đục giữa hai chân An Tĩnh, rồi xử lý qua loa dâm dịch trên côn th*t, rồi bỏ lại vào túi, mặc quần lại, kéo khóa kéo, nhanh chóng gài lại thắt lưng.
Thẩm Kình nhìn An Tĩnh muốn nói lại thôi, vài lần muốn mở miệng nói gì đó, nhưng rồi không biết nói gì, tai lại truyền đến tiếng báo cáo đã bắt được mục tiêu, Thẩm Kình thuận miệng đáp lại một câu.
“Anh... bây giờ, anh phải về Cục Cảnh Sát, còn em?”
An Tĩnh tư thế lười biếng dựa vào sô pha: “Đừng lo, anh không cần ở đây đâu. Anh muốn đi đâu thì cứ đi đi.”
“Vậy em...”
“Đi nhanh đi, đừng ở đây lằng nhằng nữa.” An Tĩnh không kiên nhẫn quát.
“A, anh sẽ chịu trách nhiệm.” Thẩm Kình duỗi tay lấy cặp nạng, chống lấy, vẫn giữ được thân hình thẳng tắp, mở cửa đi khỏi đó.
Nhìn Thẩm Kình khuất bóng, An Tĩnh tức giận mắng chửi trong lòng, nói đi là đi, một chút lưu luyến cũng không có.
An Tĩnh kéo thân thể chật vật bủn rủn dậy, đỡ eo gian nan ra khỏi phòng...
- ------
Thêm một đêm tăng ca đến tận khuya, Thẩm Kình mò mẫm về nhà, hắn không phải không muốn ở lại Cục Cảnh Sát qua đêm, mà là không dám ở lại, hôm nay không biết đồng nghiệp của hắn từ chỗ nào mà biết được hắn đã bị bạn gái đá, cả một ngày toàn dùng ánh mắt thương hại để nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-voi-hoa-hong/3402293/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.