Giang Hành không nói gì chỉ liếc nhìn Quý Thành Lĩnh, cậu cảm nhận được rõ ràng vẻ coi thường, đồng thời nhanh chóng nhận ra bản thân vừa hỏi một câu ngu đến cỡ nào.
Căn bản không cần lý do, nhìn tòa nhà bỏ hoang bốn bề trống không, không điện không nước này là biết, rõ ràng không phải là địa điểm lý tưởng cho một tên sát nhân phân thây. Huống chi trình tự xử lý thi thể người chết còn rườm rà nhiều bước phân thây rồi đun sôi.
Quý Thành Lĩnh xấu hổ xoa mũi: “Tối hôm qua ngủ không đủ, đầu óc không tỉnh táo cho lắm.”
Trần Tiệp như cười như không: “419?”
Quý Thành Lĩnh: “…”
Trần Tiệp: “Người trưởng thành, tôi hiểu mà.”
Quý Thành Lĩnh: “Đại đội chống mại dâm mời cô đi đúng là tích đại đức.”
Trần Tiệp mà còn ở lại sẽ trở nên rất bận rộn.
Cô nghe vậy chỉ “A” một tiếng tỏ vẻ trào phúng.
Một lát sau, Lý Toản ném hộp vật chứng ra rồi bò ra từ bên trong, hắn vỗ vỗ tay phủi bụi bậm: “Đây là địa điểm vứt xác, có thể là địa điểm vứt xác thứ ba, thời gian thay đổi vị trí không hơn nửa năm.”
Trần Tiệp cột chặt túi vật chứng đựng búp bê, tay trái chống nạnh nói: “Thi thể qua xử lý, sấy thành thịt khô, tuy rằng có thể bảo tồn trong thời gian dài hơn, nhưng xét mức độ mất nước đoán chừng phải ba bốn năm rồi. Vấn đề là ở đây là phương nam, thời tiết ẩm ướt, chỉ cần *”hồi nam thiên” hàng năm cũng đủ rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-tu-vuc-sau/3508267/quyen-5-chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.