Giang Hành mặt mày tươi cười ngồi trên sô pha, đối diện là các *cảnh tẩu chừng 50 – 60 tuổi.
*Vợ cảnh sát.
Giữa hai bên ngăn cách một cái bàn trà, phân biệt rõ ràng, không ai nói chuyện.
Cách phòng khách chừng hai ba mét là thế giới của cánh đàn ông, cục trưởng Đồng chiếm cứ ghế gỗ lim bên phải, Tôn Quy Hạc ngồi trên ghế bành dựa vào tường bên trái, cúi đầu nhắm mắt phảng phất như ngủ say.
Một tủ rượu rỗng ngăn cách phòng ăn và phòng khách, Lý Toản dựa vào tủ rượu, loay hoay chơi cái bật lửa trong tay.
Các bác gái yên lặng không một tiếng động, cánh đàn ông thì câm như hến, với tư cách là người trong cuộc, Giang Hành và Lý Toản lại như không có chuyện gì, điềm tĩnh tự nhiên.
Một lúc lâu sau, bà Tôn – người từng là bông hoa thô bạo của Cục cảnh sát – lên tiếng hỏi: “Họ gì?”
Giang Hành đáp: “Giang. Giang Hành, hành trong đinh hành châu dược.”
Bà Tôn hỏi tiếp: “Hai cháu ở bên nhau từ lúc nào? Người lớn hai bên đã biết chưa? Có suy tính chuyện tương lai chưa?”
Giang Hành trả lời từng câu một: “Chúng cháu bên nhau hai ba tháng rồi. Mẹ cháu là bạn thân của cha mẹ Lý Toản, hiện tại chưa biết, cháu định đưa Lý Toản về gặp mẹ dịp Lễ Quốc Khánh. Còn chuyện tương lai… Hiện tại cháu có thể kết hôn, còn khi nào kết hôn thì tùy Lý Toản.”
Nét mặt bà Đồng khá lạnh nhạt: “Ở nước ta, đồng tính luyến ái kết hôn không hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-tu-vuc-sau/3508264/quyen-5-chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.