“… Cảnh sát thành phố ta ngàn dặm truy kích, dưới sự phối hợp của thành phố Côn Minh tỉnh Vân Nam và chính phủ bang Kachin của Myanmar, cảnh sát đã thành công bắt được nghi phạm họ Vạn lẩn trốn hơn mười năm về quy án. Được biết, nghi phạm họ Vạn đã gây ra vụ trọng án tấn công vào trường bắn Đông Lộc Đường Sơn vào ban đêm, đánh cắp chừng 300 khẩu súng kiểu mới của Bộ vũ trang, đồng thời cùng năm đó khi đào thoát đã sát hại quần chúng nhân dân vô tội. Nghi phạm họ Vạn đã thẳng thắn nhận tội, mấy ngày trước đã được áp giải đến trại tạm giam Tân Châu chờ tòa phán quyết.”
Đọc xong bản nháp được chuẩn bị từ trước, Triệu Nhan Lý gật đầu, một tia sáng cắt ngang, video tối đen, chuyên viên quay phim giơ tay ra hiệu đã xong.
Triệu Nhan Lý vừa chỉnh sửa bài viết vừa hỏi: “Đội trưởng Lý, ngài nói được lệnh đi đến Myanmar lùng bắt nghi phạm, nhưng tôi thật sự không nghĩ ra, tại sao một bản án cũ mười mấy năm trước đột nhiên được lật lại? Tại sao ngài lại được lệnh phụ trách truy bắt nghi phạm?”
Lý Toản cởi nút tay áo, ấn xuống xương cổ tay, rời khỏi ống kính lập tức quay lại bộ dạng uể oải không phấn chấn như không được ngủ đủ giấc, hắn nghe vậy từ trên cao liếc nhìn xuống Triệu Nhan Lý, như cười như không, ánh mắt như dao: “Cô muốn hỏi tôi dựa vào đâu, lấy tư cách gì mà nhận công của cảnh sát vũ trang, quân nhân và cảnh sát chống ma túy chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-tu-vuc-sau/3508263/quyen-5-chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.