"Bố ơi, bố đừng đánh mẹ nữa, con xin bố"
Đứa bé gái quỳ xuống cầu xin người bố đang đánh đập mẹ mình, cô bé ôm chân bố, thân mình lê lết trên sàn vừa xin vừa khóc rất thảm thiết. Người bố thấy vậy liền nhìn xuống đứa bé ấy, ánh mắt đầy sát khí.
"Mẹ mày với mày đều cùng một giuộc hết đúng không, đúng là mẹ nào con nấy, chúng mày cút hết ra khỏi nhà cho tao". Nói xong người bố giật chân mình thoát khỏi vòng tay đứa bé.
Đúng lúc ấy, có người đến ngõ cửa.
"Nhà có chuyện gì mà ầm ĩ vậy, không cho người ta ngủ sao". Người đàn ông cao to, bụng bự đứng trước cửa than vãn, vẻ mặt cau có, khó chịu.
"Anh thông cảm, chuyện nhà ấy mà, mai tôi lại mời anh uống rượu nhé".
"Có gì thì mai hẵng nói". Người đàn ông làu bàu.
Vừa nói xong người bố quay vào, bước đi liêu xiêu tay chỉ vào người mẹ, "Hôm nay tôi tha cho cô, lần sau cô còn dám làm thế thì cô chết với tôi". Người bố trong cơn say, chân đi không vững, bước vào phòng ngủ, đóng sập cửa.
Bạch Trúc Sương bị tiếng sập cửa làm cho tỉnh giấc. Hóa ra đây là ác mộng, mà cũng không phải, đây là tuổi thơ của cô. Cô mỉm cười khinh bỉ. Thiết nghĩ, sao cô không thể quên được những ký ức không vui ấy, thật nực cười.
Trán cô đầy mồ hôi, chắc là giấc mơ làm cô quá kinh hãi. Dù bây giờ mới 4 giờ sáng, vẫn còn sớm nên cô liền đi tắm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-den-suoi-am-trai-tim-em/3324400/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.