Tối đến, sau khi ăn cơm xong, Hạ Kha cùng Giang Thư Vũ giúp ông mang hết đồ đạc trong phòng khách ở gian giữa ra để ngày mai cho thợ tới sửa ngói nhà, từ tivi, đến bàn ghế đều được chất đầy sân.
Bé nhìn mọi người khuân hết đồ ra ngoài liền bối rối, chạy tới kéo gấu áo của Hạ Kha hỏi:
''Sao lại mang đồ ra ngoài? Chuyển nhà sao?''
''Con bắt đầu nói trống không rồi đấy.'' Búng nhẹ cái trán của bé, hắn mới giải thích:
''Ngày mai sửa nhà, cần phải mang đồ ra ngoài tránh cho bị vỡ.''
Bé ''ồ ồ'' vài tiếng, đã hiểu baba nói gì liền lon ton theo chân ông nội vào phòng khách, giúp ông cầm bình trà bằng xứ, lại cẩn thận bước xuống bậc thang để không bị ngã. Bé mang ấm trà đặt trên bàn đá ngoài sân, lại chạy vào nhà cầm hai cái li thuỷ tinh lớn, cứ vậy chạy đi chạy lại bé đã giúp ông nội mang ra bộ ấm trà và sáu chiếc li thuỷ tinh.
Bà nhìn mà tấm tắc khen ngợi: "Mới 3 tuổi mà thông minh thật.''
Hạ Kha cùng Giang Thư Vũ khiêng chiếc bàn gỗ cuối cùng ra ngoài, nhìn cái sân lớn đã bị bày đồ đạc ra chiếm hết một nửa, lại nhìn bầu trời chẳng lấy một ngôi sao, đen khịt, anh mới hỏi:
''Tôi nói chứ, hôm nay trời không sao không trăng, mây lại dày thế này liệu mai có mưa không nhỉ?''
''Có thể lắm.'' Hạ Kha vốn cũng nghĩ giống anh, liền gật đầu tán thành.
Nhưng bà nghe xong liền cho anh và hắn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-xuyen-thanh-nguoi-vo-chuyen-tim-duong-chet-cua-tong-tai/2718020/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.