Được Hạ Kha bao dung quá mức khiến anh suýt quên mất người đàn ông trước mặt này có thể bẻ gãy chân và tay của người khác mà mặt không đổi sắc. Cố bình tĩnh, nuốt lại ý định trách móc hắn, anh ngồi xuống mép giường, lại nhìn hắn.
''Ngồi xuống đây đi, chúng ta cùng nói chuyện.''
Hạ Kha còn vốn còn đang sắp xếp câu từ nói chuyện rõ ràng với anh, muốn anh bớt giận một chút, giải thích rõ ràng một lượt nhưng không ngờ anh chỉ nhìn hắn một cái lại bình tĩnh như thường, còn kêu hắn ngồi cạnh mình nói chuyện.
Giang Thư Vũ không hề biết Hạ Kha bây giờ lại đang thở phào trong lòng. Mà chính anh cũng đã thở nhẹ ra vì biết hắn vẫn chưa tức giận.
Hai người, đều tự nghĩ đối phương đang tức giận.
Giang Thư Vũ nghiêm túc, hỏi lại hắn: "Tại sao anh không muốn tôi làm diễn viên?''
''Tôi không có ý định bắt em trông coi tiểu Úc, cũng không hề có suy nghĩ bắt em ở nhà, buộc em dẹp bỏ ước mơ của mình... Tôi chỉ là nghĩ đến vài vấn đề khó nói...''
Hạ Kha thật sự bối rối, việc này đúng là vấn đề khó nói, nếu nói ra hắn thật sự rất mất mặt, mà Giang Thư Vũ chắc chắn cũng sẽ cười hắn.
Nhìn hắn mặt mày biến đổi liên tục, anh liền tin thật sự là khó nói, liền dò hỏi: "Khó nói như thế nào?''
Bỗng chốc hắn ngước lên nhìn anh chằm chằm mà không nói một lời nào nhưng trong mắt lại ẩn chứa phức tạp, muốn nói lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-xuyen-thanh-nguoi-vo-chuyen-tim-duong-chet-cua-tong-tai/2718018/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.