Nhà vua trầm ngâm nhìn Thanh Vũ, gương mặt hằn sâu những nếp nhăn lo âu và nỗi đau đớn không lời. Ông thở dài, cố gắng tìm lời để an ủi con trai, nhưng mỗi từ đều nặng trĩu.
“Phụ hoàng hy vọng con có thể thấu hiểu nỗi lòng của ta, không phải vì ta coi nhẹ con mà vì ta tin tưởng vào con. Vì sự hòa bình của Thiên Yến quốc, vì sự an nguy của bá tánh. Chỉ có con mới có thể đảm đương trọng trách này”.
Nghe đến đây, Thanh Vũ khuỵu xuống. Hình ảnh người quân vương tàn ác trong giấc mơ bất chợt xuất hiện trong tâm trí Trần Minh, lẽ nào lần đi này Thanh Vũ sẽ gặp hắn, lẽ nào cơn ác mộng kia chính là tương lai của Thanh Vũ giờ đây chính là Trần Minh phải gánh chịu.
Thanh Vũ cảm thấy như thể trời đất đang sụp đổ xung quanh mình. Cậu không thể tin vào những lời cha vừa nói. Trái tim cậu đập loạn nhịp, nỗi sợ hãi và hoảng loạn tràn ngập trong lòng. Ánh mắt cậu dần dần chuyển từ bất ngờ sang kinh hoàng và phẫn nộ. Giọng nghẹn ngào nhưng quyết liệt.
"Phụ hoàng, xin hãy thu hồi mệnh lệnh này! Người có biết quân vương Thiên Vân Quốc tàn ác đến mức nào không? Phụ hoàng đành lòng giao phó tính mạng của con cho kẻ địch sao?"
Thanh Vũ cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng giọng nói càng lúc càng run rẩy. Cậu không thể chấp nhận được viễn cảnh kinh khủng đang chờ đợi mình. Đôi mắt cậu ướt đẫm nước, đầy sự đau đớn và khẩn cầu.
"Đường xá xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-xuyen-sach-lam-de-nhat-my-nam/3600154/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.