Sau bữa cơm ,cậu ân cần phụ bà mình rót nước ,dọn dẹp đảm luôn cả việc rửa chén.Lần đầu tiên có gia đình riêng đợi mình về ,cảm giác sung sướng đến khó tả.Hắn ngồi trên ghế một bên nhìn cậu rơi vào trầm tư.Trong lòng hắn dấy lên cảm giác khó hiểu ,rõ ràng lúc trước đến một việc nhỏ cậu cũng chẳng làm ,hắn phải làm hết.Vậy mà hôm nay cậu lại làm nhiều việc giúp bà mình như vậy.Phải chăng con người khi ở gia đình mình mới thực sự bộc lộ hết tính cách ẩn giấu hay sao?
Dọn dẹp xong ,cậu mới lau áo đỡ bà ngồi xuống ghế ,khẽ rót trà hoa cúc cho bà ,cười nói" Bà à ,uống trà sẽ thoải mái hơn đó "
" Cháu trai biết hiếu thuận thế,bà rất vui đó "
" Vâng ạ ,cháu và Dương Sỹ ra ngoài xích đu nói chuyện một lát ,bà cũng mệt rồi.Uống chút sữa ấm rồi nghỉ ngơi nhé "
" Được ,các cháu cứ tâm sự tình cảm đi.Bà hiểu mà "
" Bà này ,không phải vậy đâu " Cậu lắc đầu nhè nhẹ ngượng ngùng mà kéo hắn đi
Ra đến sân vườn ,lá vàng rơi tả tơi trên mặt đất ,hắn và cậu mới ngồi lên xích đu giữa sân khẽ đung đưa theo gió.Không khí mát lành này khiến hắn cảm thấy dễ chịu,giọng hắn trầm thấp vang lên
" Lê Sơ ,em có chuyện gì muốn nói với anh à ?"
Lê Sơ ngồi trên chiếc xích đu ,chân khẽ đẩy đưa,ánh mắt nhìn xa xăm.Không gian yên ắng ,chỉ có tiếng xích đu "kẽo kẹt " trong gió.Chợt cậu dừng lại ,ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-va-tinh-nhan-thich-lua-gat/3709839/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.