Tống Lâm Du cũng không nhớ sau khi Phó Yến Dung nói ra những lời đó thì lúc sau mình cụ thể đã làm gì… Trong trí nhớ của hắn chỉ còn sót lại một việc duy nhất là bản thân đã ngoan ngoãn làm theo lời đối phương.
Ngay sau đó, tay bị Phó Yến Dung nắm lấy.
Lòng bàn tay người đàn ông lạnh buốt, vừa chạm vào đã khiến Tống Lâm Du sững người.
Hắn cúi đầu nhìn xuống, phát hiện Phó Yến Dung lại đưa cánh tay bị thương bên trái ra. Miếng băng trắng đàn hồi quấn chặt từ phần dưới cánh tay lên tới cổ tay rồi vòng qua mu bàn tay và lòng bàn tay nửa vòng, cuối cùng thu lại, trên làn da tái nhợt ép ra một lớp đỏ nhàn nhạt trông đúng là đang bị bệnh.
Hô hấp của Tống Lâm Du trở nên rối loạn. Cảm giác nhức nhối trong lồng ngực khiến hắn khó chịu đến mức chỉ muốn né tránh. Tự ai kia cảm thấy nếu mình nhìn thêm chút nữa thì rất có thể sẽ mất kiểm soát trước mặt Phó Yến Dung, đành phải dời mắt đi.
Nhưng cổ tay bị nắm lấy lại nổi rõ một đường gân xanh mảnh, là vì Tống Lâm Du không dám để tay mình tạo thêm chút sức nặng nào lên tay người đàn ông, chỉ sợ sẽ làm anh đau.
Nhận ra lòng bàn tay mình đang nắm một thứ còn nhẹ hơn cả lông vũ, Phó Yến Dung bật cười bất đắc dĩ, đành siết tay, chậm rãi bao trọn lấy tay Tống Lâm Du.
Khiến ai kia có muốn rút tay ra cũng không còn cách nào nữa.
Sau đó, anh nhẹ nhàng v**t
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-tu-choi-tinh-tay-ba/4683846/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.