Lôi Hòa Nghi nhíu mày suy nghĩ nhưng vẫn chưa hình dung được, cô đi đến kệ sách, dựa theo ký ức có được mà tìm vài quyển sách. Đọc một hồi cũng dần hiểu được, ký ức về Đại học Stanford cũng rõ ràng hơn. 
- Hình như thời gian nhập học là tuần sau, ‛ Lôi Hòa Nghi ’ vẫn chưa chuẩn bị gì, không lẽ là không muốn đi. Sách ghi Đại học Stanford là một trường tốt, sao cô ấy lại không muốn đi. Không lẽ là vì tên tra nam Trình Dịch Nghiêm kia? Có thể lắm chứ! 
Lôi Hòa Nghi nhíu mày, trong lòng mắng Trình Dịch Nghiêm. 
- Du học có vẻ là một cơ hội tốt, mình phải thay ‛ Lôi Hòa Nghi ’ làm. Vì một tên tra nam mà mạng cũng mất, giờ tôi không thể để cô đánh mất tương lai được. Lần du học này, tôi không thể bỏ qua được. 
Lôi Hòa Nghi quyết định sẽ đi du học nhưng cô chợt nhận ra hình như du học thì phải giỏi tiếng anh. Mà trong đầu cô vốn tiếng anh còn khá mơ hồ, nếu muốn tuần sau nhập học thuận lợi thì phải chăm chỉ học. 
- Mặc dù có vẻ khó nhưng mình phải cố lên thôi! 
Cuối cùng Lôi Hòa Nghi cầm hồ sơ xuống dưới nhà, mọi người đang ngồi trong phòng khách, mỗi người làm việc riêng của mình. Nghe tiếng bước chân trên cầu tháng thì Lôi phu nhân nhìn lên, thấy con gái thì đi đến cầm tay cô. 
- Con cần gì sao? 
- Không có gì đâu ạ! 
- Nào, qua đây ngồi! 
Lôi Hòa Nghi theo mẹ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-truy-the/2712561/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.