Trời đã về chiều, hoàng hôn dần buông xuống, bầu trời hiện lên một màu vừa cam vừa hồng yêu dị, bầu trời hải âu bay thành từng đàn, trên mặt biển êm ả phản chiếu lại những tia nắng dịu nhẹ cuối ngày. Một chiếc du truyền xa hoa lướt đi trên mặt biển, Lôi Hòa Nghi đứng trên boong thuyền, chống tay lên thanh chắn, ngắm nhìn hoàng hôn, mái tóc dài xõa ra phất phơ trong gió, tà váy màu trắng cũng bị gió thổi phác họa dáng người xinh đẹp, Cung Huyền Thương đứng phía sau thu cảnh tượng này vào trong đáy mắt, gương mặt hiện lên nhè nhẹ nhu tình. 
Nhìn Lôi Hòa Nghi một lát sau đó quay vào trong lát sau trở ra trên tay còn cầm theo hai ly cocktail. Đi đến bên cạnh Lôi Hòa Nghi, đưa cho cô một ly. 
- Cảm ơn! 
Cung Huyền Thương nhấp một ngụm cocktail, đưa mắt nhìn cùng hướng với Lôi Hòa Nghi, cảm thán: 
- Rất xinh đẹp, đúng không? 
- Ừm... rất xinh đẹp cũng rất bình yên. Chẳng trách cổ nhân thường nói chỉ có cảnh đẹp mới khiến người ta cảm thấy nhân gian đáng giá. 
Cung Huyền Thương ồ lên một tiếng, có chút hiếu kỳ hỏi Lôi Hòa Nghi: 
- Nhân gian đáng giá... chẳng lẽ ngoài cảnh đẹp ra không còn ai khác khiến em cảm thấy lưu luyến sao? 
Lôi Hòa Nghi bật cười nhìn anh: 
- Nhân gian ở đây là chỉ thế giới này còn con người... ai cũng có người khiến bản thân lưu luyến mà, tôi cũng vậy, rất nhiều là đằng khác. Chẳng lẽ anh không có... 
Cung Huyền Thương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-truy-the/2712434/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.