Cung Huyền Thương vác Lôi Hòa Nghi đến một góc vắng, thả cô xuống, dồn cô vào tường, dùng tư thế kabe-don tiêu chuẩn vây cô không lối thoát. Lôi Hòa Nghi bị động không thể làm gì ngoài việc mặc cho Cung Huyền Thương khống chế mình. 
- Nghi Nghi, em ngoan một chút, không nên nói những lời khiến tôi tức giận. 
- Tôi cũng chưa làm gì gọi là quá quắt, hơn nữa khiến anh tức giận... tôi cũng muốn biết đó là việc gì mới khiến anh tức giận? 
- Em quả thật rất bướng bỉnh có điều người đàn ông tên Martin đó quả thật không tồi nhưng không hợp với em. 
- Tôi cũng không có thích anh ấy... nhưng mà việc này thì liên quan gì đến anh, thích hợp hay không cũng là do tôi quyết định. Martin không hợp... còn có vô số người khác, ít nhất không phải người lớn hơn tôi gần 10 tuổi. 
Cung Huyền Thương giận quá hóa cười, Lôi Hòa Nghi rùng mình ớn lạnh. 
- Lớn hơn em gần 10 tuổi, Nghi Nghi là đang ám chỉ tôi già sao? 
Lôi Hòa Nghi nghiêng đầu đi nơi khác, ánh mắt chột dạ: 
- Tôi cũng không có nói như vậy, là anh tự thừa nhận! 
Cung Huyền Thương một tay chống vào tường, một tay sờ lên má Lôi Hòa Nghi: 
- Những lời vừa rồi tôi sẽ xem như em nói ra trong lúc tức giận, sẽ không truy cứu nhưng mà về sau ít tiếp xúc với mấy tên đàn ông khác lại. Ánh mắt bọn họ nhìn em chẳng có chút gì sạch sẽ cả. 
Lôi Hòa Nghi mím môi nhắm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-truy-the/2712432/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.